Quản Lộ xem thần tướng đoán mệnh kẻ hung tàn
Truyện kể rằng, Tào Sảng (con nuôi Tào Tháo) là nguyên thần đáng kể chống lại Tư Mã Ý dưới thời Ngụy đế Tào Phương.
Lúc bấy giờ, Tào Sảng nghe lời Hà Yến không dùng Tư Mã Ý. Từ khi Tư Mã Ý thác bệnh thì Tào Sảng và Hà Yến chủ quan không lo lắng đề phòng gì nữa.
Ngày ngày Sảng cũng cùng với Hà Yến uống rượu hưởng lạc, dùng uy quyền hống hách để trêu ghẹo dân nữ. Những đồ quý báu trong cung, những thóc gạo của dân đều bị bọn chúng cướp bóc làm của riêng.
Hà Yến lại là một kẻ rất tin tướng số. Hà Yến biết tiếng Quản Lộ ở Bình Nguyên tinh nghề thuật số cho mời đến bàn nghĩa kinh dịch. Lúc bấy giờ có Đặng Dương cùng ngồi đấy nhân mới hỏi Quản Lộ rằng:
- Ông thử bói cho tôi một quẻ xem có làm tới tam công được không? Tôi lại mộng thấy vài mươi con ruồi xanh đậu trên mũi, đó là điềm gì?
Lộ nói:
- Ngày xưa Nguyên Khải giúp vua Thuấn, Chu Công giúp nhà Chu, cùng có đức tốt mà được hưởng phúc, nay quân hầu ngôi cao quyền trọng nhưng người mến đức thì ít mà kẻ sợ oai thì nhiều, đó không phải là lối cầu phúc. Vả lại mũi là cái núi, núi cao mà không đổ, khá sợ lắm thay! Xin quân hầu bớt chỗ nhiều, thêm chỗ ít, điều gì phi lẽ chớ làm. Như thế ngôi tam công mới đến tay mà đàn nhặng xanh mới xua đi được.
Đặng Dương giận, gắt rằng:
- Nói láo, chẳng ra thể thống gì.
Quản Lộ cũng bực mình đứng dậy đi ra.
Đặng Dương bảo với Hà Yến: “Thằng ấy thật là đồ cuồng sĩ”.
Lộ về nhà thuật cho cậu nghe. Cậu giật mình nói:
- Hà, Đặng là hai kẻ đang quyền thế hống hách, sao ngươi dám nói trêu chọc đến họ?
Lộ nói:
- Người sắp chết thì có gì mà đáng sợ?
Cậu hỏi tại sao thì Lộ nói:
- Đặng Dương gân không bó được xương, mạch không giữ được thịt, ngồi đứng ngả nghiêng, hình như không có chân tay đó gọi là tướng quỷ tao. Hà Yến không tươi được sắc mặt, tinh thần bất định, dáng tựa cây khô, đó là tướng quỷ u. Hai người nay mai tất có vạ diệt, mình can gì mà sợ.
Quả nhiên sau này, khi Tư Mã Ý vùng dậy, đã bắt chém cả Hà lẫn Đặng.
Quản Lộ đã xem thần tướng mà nhìn ra khí sắc của Hà Yến và dáng ngồi ngả nghiêng của Đặng Dương, từ đó đoán được sự đoản mệnh của hai kẻ này.
SEE biên dịch